2. Vi chính

Tử viết: “Vi chính đức, thí như bắc thần, sở nhi chúng tinh củng chi.”
Khổng tử nói: “Làm chính trị (trị dân) mà dùng đức (để cảm hoá dân) thì như sao bắc đẩu ở một nơi mà các ngôi sao khác hướng về cả (tức: thiên hạ theo về).”
The Master said, "He who exercises government by means of his virtue may be compared to the north polar star, which keeps its place and all the stars turn towards it."

Tử viết: “Thi tam bách, nhất ngôn tế chi, viết: tà.”
Khổng tử nói: “Kinh Thi có 300 thiên, một lời đủ bao quát tất cả, là tư tưởng thuần chính.”
The Master said, "In the Book of Poetry are 300 pieces, but the design of them all may be embraced in one sentence - ‘Having no depraved thoughts.’"

Tử viết: “Đạo chi chính, tề chi hình, dân miễn nhi sỉ. Đạo chi đức, tề chi lễ, hữu sỉ thả cách.”
Khổng tử nói: “Dùng chính lệnh để dắt dẫn dân, dùng hình phạt để bắt dân vào khuôn phép, dân tránh khỏi tội nhưng không biết hổ thẹn. Dùng đạo đức để dắt dẫn dân, dùng lễ giáo để đặt dân vào khuôn phép, dân biết hổ thẹn mà lại theo đường chính.”
The Master said, "If the people be led by laws, and uniformity sought to be given them by punishments, they will try to avoid the punishment, but have no sense of shame. If they be led by virtue, and uniformity sought to be given them by the rules of propriety, they will have the sense of shame, and moreover will become good."

Tử viết: “Ngô thập hữu ngũ nhi chí ư học; tam thập nhi lập; tứ thập nhi bất hoặc; ngũ thập nhi tri thiên mệnh; lục thập nhi nhĩ thuận; thất thập nhi tòng tâm sở dục, bất du củ.”
Khổng tử nói: “Ta 15 tuổi để chí vào việc học (đạo); 30 tuổi biết tự lập (tức khắc kỉ phục lễ, cứ theo điều lễ mà làm); 40 tuổi không nghi hoặc nữa (tức có trí đức, nên hiểu rõ ba đức nhân, lễ, nghĩa); 50 tuổi biết mệnh trời (biết được việc nào sức người làm được, việc nào không làm được); 60 biết theo mệnh trời (chữ nhĩ ở đây không có nghĩa là tai, mà có nghĩa là dĩ = đã); 70 tuổi theo lòng muốn của mình mà không vượt ra ngoài khuôn khổ đạo lí (không phải suy nghĩ, gắng sức mà hành động tự nhiên, hợp đạo lí).
The Master said, "At 15, I had my mind bent on learning. At 30, I stood firm. At 40, I had no doubts. At 50, I knew the decrees of Heaven. At 60, my ear was an obedient organ for the reception of truth. At 70, I could follow what my heart desired, without transgressing what was right."

Mạnh Ý tử vấn hiếu. Tử viết: “vô vi.”
Mạnh Ý tử hỏi về đạo hiếu. Khổng tử đáp: “Không trái.”
Meng Yi asked what filial piety was. The Master said, "It is not being disobedient."

Phàn Trì ngự, tử cáo chi viết: “Mạnh tôn vấn hiếu ư ngã, ngã đối viết: “vô vi”.
(Một hôm) Phàn Trì đánh xe (cho Khổng tử). Khổng tử bảo: “Mạnh Tôn hỏi ta về đạo hiếu, ta đáp: “không trái”.
Soon after, as Fan Chi was driving him, the Master told him, saying, "Meng-sun asked me what filial piety was, and I answered him, - ‘not being disobedient.’"

Phàn Trì viết: “Hà vị dã?” Tử viết: “Sinh, sự chi lễ; tử, táng chi lễ, tế chi lễ.”
Phàn Trì hỏi: “Thầy đáp như vậy nghĩa là gì?” Khổng tử đáp: “Cha mẹ sống thì phụng sự cho hợp lễ, mất rồi thì tống táng cho hợp lễ, cúng tế cho hợp lễ.”
Fan Chi said, "What did you mean?" The Master replied, "That parents, when alive, be served according to propriety; that, when dead, they should be buried according to propriety; and that they should be sacrificed to according to propriety."

Mạnh vấn hiếu. Tử viết: “Phụ mẫu duy tật chi ưu.”
Mạnh Vũ Bá hỏi về đạo hiếu. Khổng tử đáp: “Cha mẹ chỉ lo cho con bị bệnh tật.”
Meng Wu asked what filial piety was. The Master said, "Parents are anxious lest their children should be sick."

Tử Du vấn hiếu. Tử viết: “Kim chi hiếu giả, thị vị năng dưỡng. Chí ư khuyển giai năng hữu dưỡng, bất kính biệt hồ?”
Tử Du hỏi về đạo hiếu. Khổng tử đáp: “Ngày nay người ta hiếu là có thể nuôi cha mẹ, nhưng đến chó, ngựa kia, người ta cũng nuôi, nếu không kính cha mẹ thì có khác gì?”
Zi You asked what filial piety was. The Master said, "The filial piety nowadays means the support of one’s parents. But dogs and horses likewise are able to do something in the way of support; - without reverence, what is there to distinguish the one support given from the other?"

Tử Hạ vấn hiếu. Tử viết: “Sắc nan. Hữu sự, đệ tử phục lao, hữu tửu thực, tiên sinh soạn, tằng thị vi hiếu hồ?”
Tử Hạ hỏi về đạo hiếu. Khổng tử đáp: “Khó ở chỗ giữ được nét mặt vui vẻ. Khi cha có việc, con phải khó nhọc (để giúp cha), hoặc khi có cơm rượu, mời cha ăn uống, như vậy là hiếu chăng?”
Zi Xia asked what filial piety was. The Master said, "The difficulty is with the countenance. If, when their elders have any troublesome affairs, the young take the toil of them, and if, when the young have wine and food, they set them before their elders, is THIS to be considered filial piety?"

Tử viết: “Ngô dữ Hồi ngôn chung nhật, bất vi như ngu. 退Thoái nhi tỉnh tư, diệc túc phát. Hồi, bất ngu.”
Khổng tử nói: “Ta với (Nhan) Hồi nói (về đạo) suốt ngày, anh ấy không hỏi vặn ta điều gì cả, có vẻ như ngu đần. Nhưng khi anh ấy lui về, ta xét kĩ đời tư của anh ấy thì thấy cũng phát huy được lời ta giảng. Anh Hồi không phải là ngu.”
The Master said, "I have talked with Hui for a whole day, and he has not made any objection to anything I said - as if he were stupid. He has retired, and I have examined his conduct when away from me, and found him able to illustrate my teachings. Hui! - He is not stupid."

Tử viết: “Thị sở dĩ, quan sở do, sát sở an, nhân yên sưu tai? Nhân yên sưu tai?”
Khổng tử nói: “Xem việc làm của một người, tìm hiểu vì lẽ gì họ làm việc ấy, xét xem họ (làm việc đó) có an tâm (hay vui vẻ) không, như vậy người ta còn giấu mình sao được?”
The Master said, "See what a man does. Mark his motives. Examine in what things he rests. How can a man conceal his character? How can a man conceal his character?"

Tử viết: “Ôn cố nhi tri tân, khả vi hĩ.”
Khổng tử nói: “Ôn lại những điều cũ mà biết được điều mới (hoặc: ôn lại điều mình đã biết mà thêm điều mới) như vậy có thể làm thầy được.”
The Master said, "If a man keeps cherishing his old knowledge, so as continually to be acquiring new, he may be a teacher of others."

Tử viết: “Quân tử bất khí.”
Khổng tử nói: “Người quân tử không phải là một đồ dùng” (nghĩa là chỉ dùng vào được một việc, mà phải hiểu rộng, biết nhiều, làm được nhiều việc).
The Master said, "The accomplished scholar is not a utensil."

Tử Cống vấn quân tử. Tử viết: “Tiên hành ngôn, nhi hậu tòng chi.”
Tử Cống hỏi thế nào là quân tử. Khổng tử đáp: “Làm trước điều mình muốn nói rồi hãy nói sau.”
Zi Gong asked what constituted the superior man. The Master said, "He acts before he speaks, and afterwards speaks according to his actions."

Tử viết: “Quân tử chu nhi bất tị, tiểu nhân tị nhi bất chu.”
Khổng tử nói: “Người quân tử thân với mọi người mà không kết đảng vì tư lợi; tiểu nhân kết đảng vì tư lợi mà không thân với mọi người.”
The Master said, "The superior man is catholic and not partisan. The mean man is partisan and not catholic."

Tử viết: “Học nhi bất tắc võng, nhi bất học tắc đãi.”
Khổng tử nói: “Học mà không suy nghĩ thì mờ tối (không hiểu được gì, quá tin sách), suy nghĩ mà không học thì nguy hại (hao tâm lực).”
The Master said, "Learning without thought is labor lost; thought without learning is perilous."

Tử viết: “Công hồ dị đoan, hại dĩ.”
Khổng tử nói: “Chuyên tâm nghiên cứu những cực đoan thì có hại.”
The Master said, "The study of strange doctrines is injurious indeed!"

Tử viết: “Do, hối nhữ tri chi hồ! Tri chi vi tri chi, bất tri vi bất tri, thị tri dã.”
Khổng tử nói: “(Trọng) Do, ta dạy cho anh thế nào là “biết” này. Biết điều gì thì nhận là biết, không biết thì nhận không biết, như vậy là biết.”
The Master said, "You, shall I teach you what knowledge is? When you know a thing, to hold that you know it; and when you do not know a thing, to allow that you do not know it - this is knowledge."

Tử Trương học can 祿lộc. Tử viết: “Đa văn, khuyết nghi, thận ngôn dư, tắc quả vưu. Đa kiến, khuyết đãi, thận hành dư, tắc quả hối. Ngôn quả vưu, hành quả hối, 祿lộc tại trung hĩ.”
Tử Trương muốn học để làm quan, được bổng lộc. Khổng tử bảo: “Nghe nhiều, điều gì còn nghi thì để đó, đừng nói, những điều còn lại (tin được) thì khi nói, phải thận trọng, như vậy sẽ ít lỗi. Thấy nhiều, điều gì chưa yên lòng (hoặc còn nghi ngờ) thì để đó, đừng làm, những điều còn lại (tin được) thì khi làm phải thận trọng, như vậy ít phải ăn năn. Lời nói ít lỗi lầm, việc làm ít ăn năn; bổng lộc tự nhiên trong đó (nghĩa là tự nhiên sẽ có).
Zi Zhang was learning with a view to official emolument. The Master said, "Hear much and put aside the points of which you stand in doubt, while you speak cautiously at the same time of the others - then you will afford few occasions for blame. See much and put aside the things which seem perilous, while you are cautious at the same time in carrying the others into practice - then you will have few occasions for repentance. When one gives few occasions for blame in his words, and few occasions for repentance in his conduct, he is in the way to get emolument."

Ai công vấn viết: “Hà vi tắc dân phục? Khổng tử đối viết: “Cử trực, thố chư uổng, tắc dân phục. Cử uổng thố chư trực, tắc dân bất phục.”
Ai công (vua nước Lỗ) hỏi: “Làm thế nào thì dân phục tòng?” Khổng tử đáp: “Đề cử người ngay thẳng lên trên hạng người cong queo thì dân phục tòng, đề cử người cong queo lên trên người ngay thẳng thì dân không phục tòng.”
The Duke Ai asked, saying, "What should be done in order to secure the submission of the people?" Confucius replied, "Advance the upright and set aside the crooked, then the people will submit. Advance the crooked and set aside the upright, then the people will not submit."

Quí Khang tử vấn: 使“Sử dân kính, trung khuyến, như chi hà?”
Quí Khang tử hỏi: “Muốn cho dân cung kính, trung thành và khuyên nhau làm điều thiện, thì làm cách nào?”
Ji Kang asked how to cause the people to reverence their ruler, to be faithful to him, and to go on to nerve themselves to virtue.

Tử viết: “Lâm chi trang tắc kính, hiếu từ tắc trung, cử thiện nhi giáo bất năng tắc khuyến.”
Khổng tử đáp: “Xử với dân mà nghiêm trang thì dân cung kính. Hiếu thuận (với cha mẹ), từ ái (với người dưới) thì dân trung thành. Cất nhắc người tốt, dạy dỗ người không tốt thì dân khuyên nhau làm điều thiện.”
The Master said, "Let him preside over them with gravity; then they will reverence him. Let him be final and kind to all; then they will be faithful to him. Let him advance the good and teach the incompetent; then they will eagerly seek to be virtuous."

Hoặc vị Khổng tử viết: “Tử hề bất vi chính.”
Có người hỏi Khổng tử: “Tại sao ông không tòng chính (ra làm quan).”
Some one addressed Confucius, saying, "Sir, why are you not engaged in the government?"

Tử viết: “Thư vân: “Hiếu hồ duy hiếu, hữu vu huynh đệ”. Thi ư hữu chính, thị diệc vi chính, hề vi vi chính?”
Khổng tử đáp: “Kinh Thư có câu: “Hiếu thuận a, hiếu thuận với cha mẹ, thân ái a, thân ái với anh em”. Thi hành câu nói đó mà cảm hoá được hạng người cầm quyền, thì cũng là tòng chính, sao cứ tham gia chính sự mới là tòng chính?”
The Master said, "What does the Shu Jing say of filial piety? - ‘You are filial, you discharge your brotherly duties. These qualities are displayed in government.’ This then also constitutes the exercise of government. Why must there be THAT - making one be in the government?"

Tử viết: “Nhân nhi tín, bất tri khả dã. Đại xa nghê, tiểu xa ngột, hành chi tai?”
Khổng tử nói: “Người mà không đức tín thì không hiểu sao thành người được (hoặc làm nên việc được). Cũng như xe lớn không có đòn nghê (đòn gỗ ngang để buộc trâu); xe nhỏ không có đòn ngột (đòn gỗ cong để buộc ngựa) làm sao mà đi được?”
The Master said, "I do not know how a man without truthfulness is to get on. How can a large carriage be made to go without the crossbar for yoking the oxen to, or a small carriage without the arrangement for yoking the horses?"

Tử Trương vấn: “Thập thế, khả tri dã?”
Tử Trương hỏi: “10 đời (sau này) có thể biết được không?”
Zi Zhang asked whether the affairs of 10 ages after could be known.

Tử viết: “Ân nhân ư Hạ lễ, sở tổn ích khả tri dã. Chu nhân ư Ân lễ, sở tổn ích khả tri dã. hoặc kế Chu giả, tuy bách thế, khả tri dã.”
Khổng tử đáp: “Nhà Ân theo “lễ” của nhà Hạ, thêm bớt cái gì, ta có thể biết được. Nhà Chu theo “lễ” của nhà Ân, thêm bớt cái gì, ta có thể biết được. Sau này hoặc có nhà nào nối nhà Chu, dù có trăm đời cũng có thể biết được.”
Confucius said, "The Yin dynasty followed the regulations of the Xia; wherein it took from or added to them may be known. The Zhou dynasty has followed the regulations of Yin; wherein it took from or added to them may be known. Some other may follow the Zhou, but though it should be at the distance of a hundred ages, its affairs may be known."

Tử viết: “Phi quỉ, nhi tế chi, siểm dã. Kiến nghĩa bất vi, dũng dã.”
Khổng tử nói: “Không phải tổ tiên mình đã khuất mà mình tế thì là nịnh bợ; thấy việc nghĩa mà không làm là không có dũng.”
The Master said, "For a man to sacrifice to a spirit which does not belong to him is flattery. To see what is right and not to do it is want of courage."