3.
八
佾
Khổng tử bàn về việc Quí Thị dùng vũ “bát dật” (của thiên tử) ở đại sảnh (họ Quí), bảo: “Việc đó nhẫn tâm làm được thì việc gì mà không nhẫn tâm làm được?”
Confucius said of the head of the Ji family, who had eight rows of pantomimes in his area, "If he can bear to do this, what may he not bear to do?"
Ba nhà đại phu nước Lỗ (Mạnh Tôn, Thúc Tôn, Quí Tôn) cho hát Ung (một thiên trong Chu tụng – Kinh Thi) khi dẹp đồ tế lễ đi. Khổng tử nói: “(Hai câu trong thơ Ung đó:) “trợ tế là vua các chư hầu, thiên tử (làm chủ tế) thì rất nghiêm túc”, hát trong ba đại sảnh ba nhà đó thì còn ý nghĩa gì nữa?”
The three families used the Yong ode, while the vessels were being removed, at the conclusion of the sacrifice. The Master said, "‘Assisting are the princes; the son of heaven looks profound and grave’ - what application can these words have in the hall of the three families?"
Khổng tử nói: “Người không có đức nhân thì lễ mà làm gì? Người không có đức nhân thì nhạc mà làm gì?”
The Master said, "If a man be without the virtues proper to humanity, what has he to do with the rites of propriety? If a man be without the virtues proper to humanity, what has he to do with music?"
Lâm Phỏng hỏi về gốc của lễ. Khổng tử đáp: “Câu hỏi đó quan trọng đấy! Lễ mà quá xa xỉ thì kiệm ước còn hơn; tang mà quá chú trọng nghi tiết thì thương xót còn hơn.”
Lin Fang asked what was the first thing to be attended to in ceremonies. The Master said, "A great question indeed! In festive ceremonies, it is better to be sparing than extravagant. In the ceremonies of mourning, it is better that there be deep sorrow than a minute attention to observances."
Khổng tử nói: “Các nước (Đông) Di, (Bắc) Địch dù có vua cũng không bằng các nước Hoa Hạ (Trung Quốc) không có vua (vì Hoa Hạ có lễ nghi).”
The Master said, "The rude tribes of the east and north have their princes, and are not like the States of our great land which are without them."
Họ Quí tế lữ ở núi Thái Sơn. Khổng tử hỏi Nhiễm Hữu (làm quan tể của họ Quí): “Anh không ngăn được sao?” Nhiễm Hữu đáp: “Không ngăn được”. Khổng tử nói: “Than ôi! Vậy là cho rằng núi Thái Sơn không bằng Lâm Phỏng sao?”
The chief of the Ji family was about to sacrifice to the Tai mountain. The Master said to Ran You, "Can you not save him from this?" He answered, "I cannot." Confucius said, "Alas! will you say that the Tai mountain is not so discerning as Lin Fang?"
Khổng tử nói: “Người quân tử không ganh đua với ai, nếu có thì chỉ trong lúc bắn chăng? Vái nhường rồi mới bước lên, khi lui xuống thì mời người kia uống rượu. Ganh đua nhau như vậy mới là quân tử.”
The Master said, "The student of virtue has no contentions. If it be said he cannot avoid them, shall this be in archery? But he bows complaisantly to his competitors; thus he ascends the hall, descends, and exacts the forfeit of drinking. In his contention, he is still the Junzi."
Tử Hạ nói: “(Kinh Thi nói:) ‘miệng xinh chúm chím cười, mắt đẹp long lanh sáng, trên nền trắng vẽ màu sặc sỡ’ nghĩa là thế nào?” Khổng tử đáp: “Có sẵn nền trắng rồi sau mới vẽ”.
Zi Xia asked, saying, "What is the meaning of the passage - ‘The pretty dimples of her artful smile! The well-defined black and white of her eye! The plain ground for the colors?’" The Master said, "The business of laying on the colors follows (the preparation of) the plain ground."
Tử Hạ (lại hỏi): “(Nghĩa là) lễ phải ở sau (nhân) chăng?” Khổng tử nói: “Anh Thương phát khởi được ý ta, như anh mới có thể giảng Kinh Thi cho được.”
"Ceremonies then are a subsequent thing?" The Master said, "It is Shang who can bring out my meaning. Now I can begin to talk about the odes with him."
Khổng tử nói: “Lễ chế nhà Hạ, ta có thể nói được, nhưng nước Kỉ không đủ làm chứng; lễ chế nhà Ân, ta có thể nói được, nhưng nước Tống không đủ làm chứng, vì văn kiện và người hiền hai nước đó không đủ. Nếu đủ thì ta có thể chứng minh lời ta nói được.”
The Master said, "I could describe the ceremonies of the Xia dynasty, but Qi cannot sufficiently attest my words. I could describe the ceremonies of the Yin dynasty, but Song cannot sufficiently attest my words. (They cannot do so) because of the insufficiency of their records and wise men. If those were sufficient, I could adduce them in support of my words."
Khổng tử nói: “Tế đế (một tế lớn đời xưa), từ lúc rót rượu xuống đất trở đi, ta không muốn xem nữa.” (vì Lỗ Văn công bày bài vị sai, không hợp lễ)
The Master said, "At the great sacrifice, after the pouring out of the libation, I have no wish to look on."
Có người hỏi về thuyết tế đế. Khổng tử đáp: “Không biết. Nếu biết thuyết ấy, thì việc trị thiên hạ cũng như ở trong cái này chăng?” Ngài vừa nói vừa chỉ vào bàn tay.
Some one asked the meaning of the great sacrifice. The Master said, "I do not know. He who knew its meaning would find it as easy to govern the kingdom as to look on this" - pointing to his palm.
Tế tổ tiên như tổ tiên ở trước mặt, tế thần như thần ở trước mặt.
He sacrificed to the dead, as if they were present. He sacrificed to the spirits, as if the spirits were present.
Khổng tử nói: “Khi ta (vì lẽ gì) không đích thân đứng tế (mà mượn người thay) tuy có tế đấy, vẫn (ân hận) như chưa tế.”
The Master said, "I consider my not being present at the sacrifice, as if I did not sacrifice."
Vương Tôn Giả (một đại phu cầm quyền ở Vệ) hỏi: “Tục ngữ có câu: “Nịnh thần Áo (thần trong nhà), thà nịnh thần Táo (thần trong bếp) còn hơn”, câu ấy có nghĩa gì?” Khổng tử đáp: “Không phải vậy. Mắc tội với trời thì cầu đảo đâu cũng vô ích.”
Wang Sun Jia asked, saying, "What is the meaning of the saying, ‘It is better to pay court to the furnace than to the southwest corner?’" The Master said, "Not so. He who offends against Heaven has none to whom he can pray."
Khổng tử nói: “Nhà Chu châm chước lễ chế của 2 triều đại trước (Hạ, Ân) nên văn vẽ rực rỡ biết bao! Ta theo Chu.”
The Master said, "Zhou had the advantage of viewing the 2 past dynasties. How complete and elegant are its regulations! I follow Zhou."
Khổng tử vào thái miếu, thấy việc gì cũng hỏi. Có kẻ bảo: “Ai bảo con người đất Trâu (quê hương của Khổng tử) ấy biết lễ. (Nếu biết thì sao) vào thái miếu, thấy gì cũng hỏi.” Khổng tử hay được bảo: “Như vậy là lễ đấy.”
The Master, when he entered the grand temple, asked about everything. Some one said, "Who say that the son of the man of Zou knows the rules of propriety! He has entered the grand temple and asks about everything." The Master heard the remark, and said, "This is a rule of propriety."
Khổng tử nói: “Bắn (cốt trúng chứ) không cốt xuyên qua tấm da, vì sức không đều nhau (nghĩa là không phải để đọ sức), đạo xưa như vậy.”
The Master said, "In archery it is not going through the leather which is the principal thing - because people’s strength is not equal. This was the old way."
Tử Cống muốn bỏ việc dâng cừu trong lễ Cáo sóc (ngày sóc (mùng một) mỗi tháng giết một con cừu để cúng tổ tiên). Khổng tử bảo: “Tứ, anh tiếc con cừu, ta tiếc cuộc lễ.”
Zi Gong wished to do away with the offering of a sheep connected with the inauguration of the first day of each month. The Master said, "Ci, you love the sheep; I love the ceremony."
Khổng tử nói: “Thờ vua hết lễ thì người ta cho là nịnh.” (ý than về thói đời thời đó coi vua không ra gì)
The Master said, "The full observance of the rules of propriety in serving one’s prince is accounted by people to be flattery."
Định công (vua nước Lỗ) hỏi: “Vua khiến bề tôi, bề tôi thờ vua, phải như thế nào?” Khổng tử đáp: “Vua khiến bề tôi phải giữ lễ, bề tôi thờ vua phải trung (hết lòng).”
The duke Ding asked how a prince should employ his ministers, and how ministers should serve their prince. Confucius replied, "A prince should employ his minister according to according to the rules of propriety; ministers should serve their prince with faithfulness."
Khổng tử nói: “Thiên ‘Thư cưu’ (mở đầu Kinh Thi), vui mà không quá mức, buồn mà không thương tổn” (Nghĩa là vui buồn đều trúng tiết, vừa phải).
The Master said, "The Guan Ju is expressive of enjoyment without being licentious, and of grief without being hurtfully excessive."
Ai công (vua nước Lỗ) hỏi Tể Ngã về việc lập đàn xã. Tể Ngã đáp: “Nhà Hạ trồng cây tùng ở đàn xã, nhà Ân trồng cây bá, nhà Chu trồng cây lật, là có ý khiến dân phải sợ hãi.”
The duke Ai asked Zai Wo about the altars of the spirits of the land. Zai Wo replied, "The Xia sovereign planted the pine tree about them; the men of the Yin planted the cypress; and the men of the Zhou planted the chestnut tree, meaning thereby to cause the people to be in awe."
Khổng tử nghe biết, trách Tể Ngã rằng “Việc đã thành, không nên nói lại. Việc nhất định xảy ra, không nên can ngăn. Việc đã qua, không nên trách”.
When the Master heard it, he said, "Things that are done, it is needless to speak about; things that have had their course, it is needless to remonstrate about; things that are past, it is needless to blame."
Khổng tử nói: “Khí lương của Quản Trọng nhỏ nhen thay!”
The Master said, "Small indeed was the capacity of Guan Zhong!"
Có người hỏi: “Quản Trọng tiết kiệm không?” Khổng tử đáp: “Họ Quản thu thuế “tam qui” không cho gia thần nào kiêm nhiếp nhiều việc, sao gọi là tiết kiệm được?”
Some one said, "Was Guan Zhong parsimonious?" "Guan," was the reply, "had the San Gui, and his officers performed no double duties; how can he be considered parsimonious?"
“Thế Quản Trọng có biết lễ không?” – Đáp: “Vua Tề dựng bình phong che cửa, Quản Trọng cũng dựng bình phong che cửa: vua Tề khi khoản đãi hai vua nước ngoài, dùng cái phản điếm. Quản Trọng mà biết lễ thì ai mà không biết lễ?”
"Then, did Guan Zhong know the rules of propriety?" The Master said, "The princes of States have a screen intercepting the view at their gates. Guan had likewise a screen at his gate. The princes of States on any friendly meeting between two of them, had a stand on which to place their inverted cups. Guan had also such a stand. If Guan knew the rules of propriety, who does not know them?"
Khổng tử nói về nhạc lí với nhạc quan nước Lỗ: “Có thể biết được phép tấu nhạc: mới đầu, các âm thanh phấn khởi nhiệt liệt; rồi tới khúc phóng thì các âm thanh thuần nhiên điều hoà, rõ ràng, lại liên tục nhau, như vậy là thành khúc nhạc.”
The Master instructing the Grand music master of Lü said, "How to play music may be known. At the commencement of the piece, all the parts should sound together. As it proceeds, they should be in harmony while severally distinct and flowing without break, and thus on to the conclusion."
Viên quan phong nhân (giữ biên cương) ở ấp Nghi (của Vệ) xin được yết kiến Khổng tử, bảo: “Bậc quân tử (tức có đạo đức) nào tới đây, không có ai mà tôi không được yết kiến”. Học trò theo hầu Khổng tử thông báo với thầy rồi dắt vô.
The border warden at I requested to be introduced to the Master, saying, "When men of superior virtue have come to this, I have never been denied the privilege of seeing them." The followers of the sage introduced him,
Viên quan đó, (yết kiến rồi) ra bảo: “Mấy thầy đừng lo phu tử mất chức. Thiên hạ vô đạo (tức loạn) đã lâu rồi, Trời sẽ dùng phu tử làm cái mõ gỗ (để tuyên dương giáo hoá).”
and when he came out from the interview, he said, "My friends, why are you distressed by your master’s loss of office? The kingdom has long been without the principles of truth and right; Heaven is going to use your master as a bell with its wooden tongue."
Khổng tử khen nhạc Thiều (nhạc của vua Thuấn): “Cực hay lại cực tốt lành”, khen nhạc Võ (nhạc của Võ vương nhà Chu): “Cực hay, nhưng chưa cực tốt lành.” (Thuấn được Nghiêu truyền ngôi, Võ phải đánh dẹp thiên hạ mới được ngôi. Khổng tử cho như vậy là đức của Võ không bằng của Thuấn)
The Master said of the Shao that it was perfectly beautiful and also perfectly good. He said of the Wu that it was perfectly beautiful but not perfectly good.
Khổng tử nói: “Ở bậc trên mà không khoan hồng, làm lễ mà không nghiêm túc, gặp việc tang mà không bi thương, hạng người như vậy còn có gì cho ta xét nữa?”
The Master said, "High station filled without indulgent generosity; ceremonies performed without reverence; mourning conducted without sorrow - wherewith should I contemplate such ways?"